当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

过益阳渡

(元代)胡奎

别肠刺刺弓弦急,展转车轮不停息。正尔天涯忆故乡,一行过雁烟中没。

益阳渡头白发翁,野店压酒松花浓。上船露坐待明月,月色正与家山同。

人生进寸还退尺,塞马既亡仍复得。洛阳年少谪长沙,白也曾为夜郎客。

徐卿徐卿吾故人,寒谷偶被阳春恩。此时应有还家梦,稚子壶觞正候门。

《过益阳渡》拼音标注

guò yì yáng dù
bié cháng cì cì gōng xián jí,
zhǎn zhuǎn chē lún bù tíng xī。
zhèng ěr tiān yá yì gù xiāng,
yī xíng guò yàn yān zhōng méi。
yì yáng dù tóu bái fā wēng,
yě diàn yā jǐu sōng huā nóng。
shàng chuán lù zuò dài míng yuè,
yuè sè zhèng yǔ jiā shān tóng。
rén shēng jìn cùn huán tùi chǐ,
sāi mǎ jì wáng réng fù dé。
luò yáng nián shǎo zhé cháng shā,
bái yě céng wèi yè láng kè。
xú qīng xú qīng wú gù rén,
hán gǔ ǒu bèi yáng chūn ēn。
cǐ shí yìng yǒu huán jiā mèng,
zhì zǐ hú shāng zhèng hòu mén。

胡奎

胡奎

元明间浙江海宁人,字虚白,号斗南老人。明初以儒征,官宁王府教授。有《斗南老人集》。