当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

题了庵道人魏

(元代)胡奎

吾闻伯阳鍊丹金罍山,丹成上天去不还。芙蓉伏火绛泥冷,空有宝诀留人间。

神仙中人不易得,今见其孙有仙骨。手把参同一卷书,此书云是传家物。

往年骑鹤上玄都,袖有龙虎真人之画图。云窗雾阁在咫尺,万里何必寻方壶。

归去西湖饮山渌,一榻了然心自足。琪花满地雨声寒,为尔高歌洞天曲。

《题了庵道人魏》拼音标注

tí le ān dào rén wèi
wú wén bó yáng liàn dān jīn léi shān,
dān chéng shàng tiān qù bù huán。
fú róng fú huǒ jiàng ní lěng,
kōng yǒu bǎo jué líu rén jiān。
shén xiān zhōng rén bù yì dé,
jīn jiàn qí sūn yǒu xiān gǔ。
shǒu bǎ cān tóng yī juàn shū,
cǐ shū yún shì chuán jiā wù。
wǎng nián qí hè shàng xuán dū,
xìu yǒu lóng hǔ zhēn rén zhī huà tú。
yún chuāng wù gé zài zhǐ chǐ,
wàn lǐ hé bì xún fāng hú。
gūi qù xī hú yǐn shān lù,
yī tà le rán xīn zì zú。
qí huā mǎn dì yǔ shēng hán,
wèi ěr gāo gē dòng tiān qū。

胡奎

胡奎

元明间浙江海宁人,字虚白,号斗南老人。明初以儒征,官宁王府教授。有《斗南老人集》。