当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

东旭轩

(元代)胡奎

我昨梦见摩尼幢,智幢道人忽相过。笑指东方海日红,恍如东旭轩中坐。

浮生扰扰大梦中,几度金鸡啼向东。百年三万六千日,日出日没皆虚空。

道人还家见东旭,尔轩何异吾家屋。当窗宝树唱天鸡,随地金沙接旸谷。

我今去蹋东华尘,曙色苍凉朝紫宸。万井辘轳霜满袖,回头却笑轩中人。

《东旭轩》拼音标注

dōng xù xuān
wǒ zuó mèng jiàn mó ní chuáng,
zhì chuáng dào rén hū xiāng guò。
xiào zhǐ dōng fāng hǎi rì hóng,
huǎng rú dōng xù xuān zhōng zuò。
fú shēng rǎo rǎo dà mèng zhōng,
jī dù jīn jī tí xiàng dōng。
bǎi nián sān wàn lìu qiān rì,
rì chū rì méi jiē xū kōng。
dào rén huán jiā jiàn dōng xù,
ěr xuān hé yì wú jiā wū。
dāng chuāng bǎo shù chàng tiān jī,
súi dì jīn shā jiē yáng gǔ。
wǒ jīn qù tà dōng huá chén,
shù sè cāng liáng zhāo zǐ chén。
wàn jǐng lù lú shuāng mǎn xìu,
húi tóu què xiào xuān zhōng rén。

胡奎

胡奎

元明间浙江海宁人,字虚白,号斗南老人。明初以儒征,官宁王府教授。有《斗南老人集》。