当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

过吕梁洪次韵

(元代)胡奎

吕梁自从开辟来,中有崩崖转石之惊雷。不知何年鬼斧凿,一水怒触龙门开。

故人张帆涉幽险,月出船头金滟滟。重瞳霸气已丘墟,百谷安流会江汉

徐州城外山重重,戏马台上生悲风。古来豪杰俱寂寞,但见水光云影涵冲融。

还酹波神一杯酒,三弄琼箫吹龙友。秋风吹梦过江南,总是离亭折杨柳。

芦花霜白雁秪更,天鸡啼罢东方明。棹郎捩舵唱歌去,众中谁解吴歈声。

人生壮志在万里,大鹏簸荡东溟水。蓬莱石上有金鳌,手把丝纶共谁理。

《过吕梁洪次韵》拼音标注

guò lv̌ liáng hóng cì yùn
lv̌ liáng zì cóng kāi pì lái,
zhōng yǒu bēng yá zhuǎn shí zhī liáng léi。
bù zhī hé nián gǔi fǔ záo,
yī shǔi nù hóng lóng mén kāi。
gù rén zhāng fān shè yōu xiǎn,
yuè chū chuán tóu jīn yàn yàn。
zhòng tóng bà qì yǐ qīu xū,
bǎi gǔ ān líu hùi jiāng hàn。
xú zhōu chéng wài shān zhòng zhòng,
xì mǎ tái shàng shēng bēi fēng。
gǔ lái háo jié jù jì mò,
dàn jiàn shǔi guāng yún yǐng hán chōng róng。
huán lèi bō shén yī bēi jǐu,
sān nòng qióng xiāo chūi lóng yǒu。
qīu fēng chūi mèng guò jiāng nán,
zǒng shì lí tíng zhé yáng lǐu。
lú huā shuāng bái yàn zhī gèng,
tiān jī tí bà dōng fāng míng。
zhuō láng liè duò chàng gē qù,
zhòng zhōng shúi jiě wú yú shēng。
rén shēng zhuàng zhì zài wàn lǐ,
dà péng bò dàng dōng míng shǔi。
péng lái shí shàng yǒu jīn áo,
shǒu bǎ sī lún gòng shúi lǐ。

胡奎

胡奎

元明间浙江海宁人,字虚白,号斗南老人。明初以儒征,官宁王府教授。有《斗南老人集》。