当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

题风木卷为丁孝子赋

(元代)胡奎

风在天,木在地,暂时会合还离异。木在地,风在天,风声不到九重泉。

丁兰肖母曾刻木,丁令化鹤归何年。我愿风声长在耳,世世人称丁孝子。

纵使木高千万寻,不及孤儿方寸心。

《题风木卷为丁孝子赋》拼音标注

tí fēng mù juàn wèi dīng xiào zǐ fù
fēng zài tiān,
mù zài dì,
zàn shí hùi hé huán lí yì。
mù zài dì,
fēng zài tiān,
fēng shēng bù dào jǐu zhòng quán。
dīng lán xiào mǔ céng kè mù,
dīng lìng huà hè gūi hé nián。
wǒ yuàn fēng shēng cháng zài ěr,
shì shì rén chēng dīng xiào zǐ。
zòng shǐ mù gāo qiān wàn xún,
bù jí gū ér fāng cùn xīn。

胡奎

胡奎

元明间浙江海宁人,字虚白,号斗南老人。明初以儒征,官宁王府教授。有《斗南老人集》。