当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

天河曲

(元代)胡奎

天河之水向西流,双星夜夜当南楼。机中细织云锦字,美人不来生远愁。

日夕河边待灵鹊,玉宇高寒露花落。愁心飞绕金井阑,辘轳牵断青丝索。

灵槎一去秋冥冥,白榆千年那得青。天上回波还入海,东西相望心不改。

《天河曲》拼音标注

tiān hé qū
tiān hé zhī shǔi xiàng xī líu,
shuāng xīng yè yè dāng nán lóu。
jī zhōng xì zhī yún jǐn zì,
měi rén bù lái shēng yuǎn chóu。
rì xī hé biān dài líng què,
yù yǔ gāo hán lù huā luò。
chóu xīn fēi rào jīn jǐng lán,
lù lú qiān duàn qīng sī suǒ。
líng chá yī qù qīu míng míng,
bái yú qiān nián nà dé qīng。
tiān shàng húi bō huán rù hǎi,
dōng xī xiāng wàng xīn bù gǎi。

胡奎

胡奎

元明间浙江海宁人,字虚白,号斗南老人。明初以儒征,官宁王府教授。有《斗南老人集》。