当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

昌山峡

(清代)胡光莹

万山横裁江波路,洪澜陡激蛟龙怒。昂头触石石为开,放出袁江水东注。

江水东流去不还,山形屹立森雄关。乱抛残石落江底,有如剑戟相回环。

沿江舟子程途流,稳挟舟行随石曲。下滩把舵目不移,上滩更惧来舟触。

江石齿齿水沄沄,行客相顾语不闻。但愿布帆轻出峡,瓣香默祷阅城君。

《昌山峡》拼音标注

chāng shān xiá
wàn shān héng cái jiāng bō lù,
hóng lán dǒu jī jiāo lóng nù。
áng tóu hóng shí shí wèi kāi,
fàng chū yuán jiāng shǔi dōng zhù。
jiāng shǔi dōng líu qù bù huán,
shān xíng yì lì sēn xióng guān。
luàn pāo cán shí luò jiāng dǐ,
yǒu rú jiàn jǐ xiāng húi huán。
yán jiāng zhōu zǐ chéng tú líu,
wěn xié zhōu xíng súi shí qū。
xià tān bǎ duò mù bù yí,
shàng tān gèng jù lái zhōu hóng。
jiāng shí chǐ chǐ shǔi yún yún,
xíng kè xiāng gù yǔ bù wén。
dàn yuàn bù fān qīng chū xiá,
bàn xiāng mò dǎo yuè chéng jūn。

胡光莹

胡光莹

胡光莹,字画溪,宜春人。道光壬辰进士,历官福建粮储道。有《竹泉山房集》。