当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

媒问嫠

(宋代)胡次焱

媒问嫠,汝何伤。汝为闺秀时,辛苦事蚕桑。僩瑟顺为正,婉娩礼自将。

笥中有练裙,衣上无明珰。贫女古难嫁,卖犬办资装。

中年得夫婿,憧憧拜姑嫜。肃容采蘋藻,洗手供羹汤。

良人正少年,相期家道昌。良缘天所妒,夫婿奄云亡。

自从夫婿亡,十年守空房。素帷代锦帱,苫席易牙床。

孤眠耿夜半,单立黯昏黄。茕茕影徘徊,鞅鞅情彷徨。

皓月照枕衾,暴雨颓垣墙。独寤谁呼唤,独语谁交相。

如凌空失翼,如涉川无梁。嫠来吾语汝,琴瑟贵更张。

汝箧既单薄,汝门复凄凉。汝寒何以衣,汝饥何以粮。

纺绩终难给,舂汲劳欲僵。死者不复起,生者宜自详。

邻有美丈夫,颙颙更昂昂。牛羊量用谷,金玉堆满堂。

画梁青琐闼,珠帘毹氍厢。雕户金弹丸,宝鞍青丝缰。

旌旗明晚霞,剑戟磨秋霜。奴隶厌绮纨,犬猫弃餦餭。

门下粲珠履,庭前沸笙簧。出则专城居,入则侍明光。

一呼千夫诺,一指万夫张。一笑生羽翼,一怒起锋芒。

吾慕昔蹇修,与汝解佩纕。以此窈窕妇,配彼组绘郎。

花树戏蛱蝶,莲浦浴鸳鸯。无烦赋藕花,且喜华枯杨。

何妨鸾舞镜,应彼凤求凰。人无百岁人,倏忽如风狂。

莫将泡影身,徒置冰炭场。死后留名节,身朽魂茫茫。

生前受富贵,志得意洋洋。人生行乐尔,二者试裁量。

蔬食不日给,孰与饫膏粱。荆钗不自谋,孰与云霞裳。

年滔滔不反,貌骎骎已苍。败棋须换局,作戏且逢场。

文君慕相如,恢女唤江郎。有发可重结,有耳何自戕。

试问东夷子,何如声伯娘。信书不如无,未必有共姜。

鬼妻变人妇,毋作老死孀。

《媒问嫠》拼音标注

méi wèn lí
méi wèn lí,
rǔ hé shāng。
rǔ wèi gūi xìu shí,
xīn kǔ shì cán sāng。
xiàn sè shùn wèi zhèng,
wǎn miǎn lǐ zì jiāng。
sì zhōng yǒu liàn qún,
yī shàng wú míng dāng。
pín nv̌ gǔ nán jià,
mài quǎn bàn zī zhuāng。
zhōng nián dé fū xù,
chōng chōng bài gū zhāng。
sù róng cǎi pín zǎo,
xǐ shǒu gōng gēng tāng。
liáng rén zhèng shǎo nián,
xiāng qī jiā dào chāng。
liáng yuán tiān suǒ dù,
fū xù yǎn yún wáng。
zì cóng fū xù wáng,
shí nián shǒu kōng fáng。
sù wéi dài jǐn chóu,
shān xí yì yá chuáng。
gū mián gěng yè bàn,
dān lì àn hūn huáng。
qióng qióng yǐng pái huái,
yǎng yǎng qíng páng huáng。
hào yuè zhào zhěn qīn,
bào yǔ túi yuán qiáng。
dú wù shúi hū huàn,
dú yǔ shúi jiāo xiāng。
rú líng kōng shī yì,
rú shè chuān wú liáng。
lí lái wú yǔ rǔ,
qín sè gùi gèng zhāng。
rǔ qiè jì dān bó,
rǔ mén fù qī liáng。
rǔ hán hé yǐ yī,
rǔ jī hé yǐ liáng。
fǎng jī zhōng nán gěi,
chōng jí láo yù jiāng。
sǐ zhě bù fù qǐ,
shēng zhě yí zì xiáng。
lín yǒu měi zhàng fū,
yóng yóng gèng áng áng。
níu yáng liàng yòng gǔ,
jīn yù dūi mǎn táng。
huà liáng qīng suǒ tà,
zhū lián shū qú xiāng。
diāo hù jīn dàn wán,
bǎo ān qīng sī jiāng。
jīng qí míng wǎn xiá,
jiàn jǐ mó qīu shuāng。
nú lì yàn qǐ wán,
quǎn māo qì zhāng huáng。
mén xià càn zhū lv̌,
tíng qián fèi shēng huáng。
chū zé zhuān chéng jū,
rù zé shì míng guāng。
yī hū qiān fū nuò,
yī zhǐ wàn fū zhāng。
yī xiào shēng yǔ yì,
yī nù qǐ fēng máng。
wú mù xī jiǎn xīu,
yǔ rǔ jiě pèi xiāng。
yǐ cǐ yǎo tiǎo fù,
pèi bǐ zǔ hùi láng。
huā shù xì jiá dié,
lián pǔ yù yuān yāng。
wú fán fù ǒu huā,
qiě xǐ huá kū yáng。
hé fáng luán wǔ jìng,
yìng bǐ fèng qíu huáng。
rén wú bǎi sùi rén,
shū hū rú fēng kuáng。
mò jiāng pào yǐng shēn,
tú zhì bīng tàn cháng。
sǐ hòu líu míng jié,
shēn xǐu hún máng máng。
shēng qián shòu fù gùi,
zhì dé yì yáng yáng。
rén shēng xíng lè ěr,
èr zhě shì cái liàng。
shū shí bù rì gěi,
shú yǔ yù gāo liáng。
jīng chāi bù zì móu,
shú yǔ yún xiá cháng。
nián tāo tāo bù fǎn,
mào qīn qīn yǐ cāng。
bài qí xū huàn jú,
zuò xì qiě féng cháng。
wén jūn mù xiāng rú,
hūi nv̌ huàn jiāng láng。
yǒu fā kě zhòng jié,
yǒu ěr hé zì qiāng。
shì wèn dōng yí zǐ,
hé rú shēng bó niáng。
xìn shū bù rú wú,
wèi bì yǒu gòng jiāng。
gǔi qī biàn rén fù,
wú zuò lǎo sǐ shuāng。

胡次焱

胡次焱

(1229—1306)宋徽州婺源人,字济鼎,号梅岩、余学。度宗咸淳四年进士。为湖口县主簿,改贵池县尉。恭帝德祐间,元兵及境,次焱脱身归家,以《易》教授乡里。有《梅岩文集》。