当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

仙池岩

(宋代)胡楚材

崚嶒插天山,仙池在绝顶。
无源水自溢,泓澄照天镜。
鱼依藻荇深,龙藏密穴静。
天意欲为雨,烟雾如炉甑。
至今山下田,势不忧旱横。
划然齐景开,仰看飞泉进。
一道翠微间,长剑倚天净。
群山列画屏,高下相辉映。
安得丹青手,写此绝胜境。
挂我草堂中,吟望免延颈。
不负山水心,永谢利名阱。

《仙池岩》拼音标注

xiān chí yán
léng céng chā tiān shān,
xiān chí zài jué dǐng。
wú yuán shǔi zì yì,
hóng chéng zhào tiān jìng。
yú yī zǎo xìng shēn,
lóng cáng mì xué jìng。
tiān yì yù wèi yǔ,
yān wù rú lú zèng。
zhì jīn shān xià tián,
shì bù yōu hàn héng。
huá rán qí jǐng kāi,
yǎng kàn fēi quán jìn。
yī dào cùi wēi jiān,
cháng jiàn yǐ tiān jìng。
qún shān liè huà píng,
gāo xià xiāng hūi yìng。
ān dé dān qīng shǒu,
xiě cǐ jué shèng jìng。
guà wǒ cǎo táng zhōng,
yín wàng miǎn yán jǐng。
bù fù shān shǔi xīn,
yǒng xiè lì míng jǐng 。

胡楚材

胡楚材

宋睦州寿昌人,字公乔。仁宗庆历六年进士。历授广德、仪真判官,调嘉兴幕。以刚直忤权贵,官仅校书郎,遂退居不仕,以琴书自适。