当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

青山怀古

(宋代)胡楚材

樵猎识冠裳,何言志四方。
离秦风日冷,过楚薜萝长。
梦野违徵诏,时衰枉荐章。
故山隈且僻,应种秫为粮。

《青山怀古》拼音标注

qīng shān huái gǔ
qiáo liè shì guān cháng,
hé yán zhì sì fāng。
lí qín fēng rì lěng,
guò chǔ bì luó cháng。
mèng yě wéi zhēng zhào,
shí shuāi wǎng jiàn zhāng。
gù shān wēi qiě pì,
yìng zhǒng shú wèi liáng 。

胡楚材

胡楚材

宋睦州寿昌人,字公乔。仁宗庆历六年进士。历授广德、仪真判官,调嘉兴幕。以刚直忤权贵,官仅校书郎,遂退居不仕,以琴书自适。