新得荔枝一盘即夕邀客食之 其二
(清代)胡承珙
恨无玉版谒尊师,常笑金盘荐穆之。但劈轻红摇食指,还浮大白树诗脾。
闲来种树能通术,果欲归山岂待赀。信是南游专为口,滞留江海已多时。
《新得荔枝一盘即夕邀客食之 其二》拼音标注
xīn dé lì zhī yī pán jí xī yāo kè shí zhī qí èr
hèn wú yù bǎn yè zūn shī,
cháng xiào jīn pán jiàn mù zhī。
dàn pī qīng hóng yáo shí zhǐ,
huán fú dà bái shù shī pí。
xián lái zhǒng shù néng tōng zhú,
guǒ yù gūi shān qǐ dài zī。
xìn shì nán yóu zhuān wèi kǒu,
zhì líu jiāng hǎi yǐ duō shí。