午困
(宋代)洪咨夔
故人书断故山离,义重惟穷到处随。
无米胸中元自杵,不蚕鬓底与能丝。
消梅乞与嘲盐贵,苦笋烹来怪酱迟。
亡可奈何安若命,午窗赢得睡便宜。
《午困》拼音标注
wǔ kùn
gù rén shū duàn gù shān lí,
yì zhòng wéi qióng dào chù súi。
wú mǐ xiōng zhōng yuán zì chǔ,
bù cán bìn dǐ yǔ néng sī。
xiāo méi qǐ yǔ cháo yán gùi,
kǔ sǔn pēng lái guài jiàng chí。
wáng kě nài hé ān ruò mìng,
wǔ chuāng yíng dé shùi biàn yí 。