挽锺孺人
(宋代)洪咨夔
夫没姑嫜老,年芳鉴珥新。
孤峰晴后雪,硕果剥中春。
命义生无愧,言容死未陈。
西风吹拱木,双剑合龙津。
《挽锺孺人》拼音标注
wǎn zhōng rú rén
fū méi gū zhāng lǎo,
nián fāng jiàn ěr xīn。
gū fēng qíng hòu xuě,
shuò guǒ bō zhōng chūn。
mìng yì shēng wú kùi,
yán róng sǐ wèi chén。
xī fēng chūi gǒng mù,
shuāng jiàn hé lóng jīn 。