重阳后二日登东园大山
(清代)弘晓
登高何必是重阳,上得山头枫叶黄。鹊噪寒林穿别圃,雁飞碧落到遐方。
已无蛩语成秋响,祇有芦花作雪扬。纵目遥观自空阔,远峰夕照入微茫。
《重阳后二日登东园大山》拼音标注
zhòng yáng hòu èr rì dēng dōng yuán dà shān
dēng gāo hé bì shì zhòng yáng,
shàng dé shān tóu fēng yè huáng。
què zào hán lín chuān bié pǔ,
yàn fēi bì luò dào xiá fāng。
yǐ wú qióng yǔ chéng qīu xiǎng,
qí yǒu lú huā zuò xuě yáng。
zòng mù yáo guān zì kōng kuò,
yuǎn fēng xī zhào rù wēi máng。