打鹿行
(宋代)安道
崱屴千峰复万峰,峰峰如剑向人摐。密密藤萝看不见,中有千年鹿养茸。
一群狰狞出苍狗,林中三鹿五鹿走。腥风恶兽踯躅奔,山猪趋前熊趋后。
猎人持枪林中藏,不期中肩期中首。负枪复向云雾中,穷冬莽莽生悲风。
扪壑攀岩作猱上,艎榛但见青濛濛。逐鹿深山道,山深惟荒草。
相传上有琼瑶台,复说中有金银岛。逐鹿不知山浅深,时时路傍逢洞獠。
洞獠深居穷崖阴,逢人杀人无人心。猎人见獠如见鹿,獠群鬨散如惊禽。
打鹿取藏涧中水,或杂黄獐兼野豕。十日挈出向冰壶,肠肉既佳味亦美。
身带山中烟瘴归,归到家中与妇子。焙肉把酒共酣呼,鹿臭在衣血染须。
鹿蹄可以换斗米,鹿茸可以市珍珠。鹿角熬胶养身躯,打鹿之乐何如乎。
打鹿不畏苦,使余从军气如虎,汉家狗屠视如土。
《打鹿行》拼音标注
dǎ lù xíng
zé lì qiān fēng fù wàn fēng,
fēng fēng rú jiàn xiàng rén chuāng。
mì mì téng luó kàn bù jiàn,
zhōng yǒu qiān nián lù yǎng róng。
yī qún zhēng níng chū cāng gǒu,
lín zhōng sān lù wǔ lù zǒu。
xīng fēng è shòu zhí zhú bēn,
shān zhū qū qián xióng qū hòu。
liè rén chí qiāng lín zhōng cáng,
bù qī zhōng jiān qī zhōng shǒu。
fù qiāng fù xiàng yún wù zhōng,
qióng dōng mǎng mǎng shēng bēi fēng。
mén hè pān yán zuò náo shàng,
huáng zhēn dàn jiàn qīng méng méng。
zhú lù shēn shān dào,
shān shēn wéi huāng cǎo。
xiāng chuán shàng yǒu qióng yáo tái,
fù shuō zhōng yǒu jīn yín dǎo。
zhú lù bù zhī shān qiǎn shēn,
shí shí lù bàng féng dòng liáo。
dòng liáo shēn jū qióng yá yīn,
féng rén shā rén wú rén xīn。
liè rén jiàn liáo rú jiàn lù,
liáo qún hòng sàn rú liáng qín。
dǎ lù qǔ cáng jiàn zhōng shǔi,
huò zá huáng zhāng jiān yě shǐ。
shí rì qiè chū xiàng bīng hú,
cháng ròu jì jiā wèi yì měi。
shēn dài shān zhōng yān zhàng gūi,
gūi dào jiā zhōng yǔ fù zǐ。
bèi ròu bǎ jǐu gòng hān hū,
lù chòu zài yī xiě rǎn xū。
lù tí kě yǐ huàn dǒu mǐ,
lù róng kě yǐ shì zhēn zhū。
lù jiǎo áo xiáo yǎng shēn qū,
dǎ lù zhī lè hé rú hū。
dǎ lù bù wèi kǔ,
shǐ yú cóng jūn qì rú hǔ,
hàn jiā gǒu tú shì rú tǔ。