当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

冬雨叹三首 其一

(明代)何景明

季冬十日雨不娓,寒烟冻雾何凄凄。城头无由见白日,坂下秪是愁黄泥。

乡中饿叟纳官赋,白头赤脚行中路。薄暮临河望郡城,水深岸滑何由渡。

《冬雨叹三首 其一》拼音标注

dōng yǔ tàn sān shǒu qí yī
jì dōng shí rì yǔ bù wěi,
hán yān dòng wù hé qī qī。
chéng tóu wú yóu jiàn bái rì,
bǎn xià zhī shì chóu huáng ní。
xiāng zhōng è sǒu nà guān fù,
bái tóu chì jiǎo xíng zhōng lù。
bó mù lín hé wàng jùn chéng,
shǔi shēn àn huá hé yóu dù。

何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。