孤鹤篇
(明代)何景明
我云孤鹤李侯赠,霜仪皎洁三尺高。向人似矜短羽翼,失侣岂免长呼号。
赤霄青云暮延伫,天长路远飞不去。日来秋塘啄苦蓼,时向空墙倚脩树。
忆昔初在山人云,雌雄和鸣闲且嘉。夜寒对舞庭中月,日暮双栖岭上霞。
李侯平生重幽德,致此远自东吴国。金栊玉槛脱相送,异种奇毛惜不得。
一自天涯失旧行,垂头战羽空徬徨。朝闻横笛音相和,夕对鸣弦影自伤。
荒阶雨湿多泥滓,毛翮摧颓风不起。奋迅那推一鹗先,昂藏且在群鸡里。
吁嗟人世是还非,华表千年更一归。蓬莱宫内青瑶树,会接文鹓比翼飞。
《孤鹤篇》拼音标注
gū hè piān
wǒ yún gū hè lǐ hóu zèng,
shuāng yí jiǎo jié sān chǐ gāo。
xiàng rén sì jīn duǎn yǔ yì,
shī lv̌ qǐ miǎn cháng hū hào。
chì xiāo qīng yún mù yán zhù,
tiān cháng lù yuǎn fēi bù qù。
rì lái qīu táng zhuó kǔ liǎo,
shí xiàng kōng qiáng yǐ xīu shù。
yì xī chū zài shān rén yún,
cí xióng hé míng xián qiě jiā。
yè hán dùi wǔ tíng zhōng yuè,
rì mù shuāng qī líng shàng xiá。
lǐ hóu píng shēng zhòng yōu dé,
zhì cǐ yuǎn zì dōng wú guó。
jīn lóng yù jiàn tuō xiāng sòng,
yì zhǒng qí máo xī bù dé。
yī zì tiān yá shī jìu xíng,
chúi tóu zhàn yǔ kōng páng huáng。
zhāo wén héng dí yīn xiāng hé,
xī dùi míng xián yǐng zì shāng。
huāng jiē yǔ shī duō ní zǐ,
máo hé cūi túi fēng bù qǐ。
fèn xùn nà tūi yī è xiān,
áng cáng qiě zài qún jī lǐ。
xū jiē rén shì shì huán fēi,
huá biǎo qiān nián gèng yī gūi。
péng lái gōng nèi qīng yáo shù,
hùi jiē wén yuān bǐ yì fēi。