古松歌
(明代)何景明
贤隐寺傍之古松,奇绝可比徂徕峰。问之故老迷岁月,但见皮肉屈疆苔藓裂。
高枝上掣玄冥风,回柯反扫阴崖雪。藤翻蔓卷空林黑,集霰流烟岂终极。
斧斤相顾畏盘错,梁栋谁来誇正直。昔予山游驻车马,行吟屡憩兹松下。
松根老僧为开径,野色岩姿坐生暝。叶暗秋灯梵殿深,花香晚饭斋厨静。
一年幽忧不到此,宁知摧折空山里。龙盘虎拿终有神,白骨苍鳞半枯死。
沧波古岸霜气夕,硉矹犹看数千尺。石上连朝走云雨,山中十月飞霹雳。
千灵百怪相护诃,过客居人尽怜惜。君不见泰山五大夫,零落今看在何处。
沧海空流使者槎,悲风暮起将军树。呜呼人生富贵竟何益,松乎松乎,吾当为尔诛茆傍青壁。
《古松歌》拼音标注
gǔ sōng gē
xián yǐn sì bàng zhī gǔ sōng,
qí jué kě bǐ cú lái fēng。
wèn zhī gù lǎo mí sùi yuè,
dàn jiàn pí ròu qū jiāng tái xiǎn liè。
gāo zhī shàng chè xuán míng fēng,
húi kē fǎn sǎo yīn yá xuě。
téng fān màn juàn kōng lín hēi,
jí xiàn líu yān qǐ zhōng jí。
fǔ jīn xiāng gù wèi pán cuò,
liáng dòng shúi lái kuā zhèng zhí。
xī yú shān yóu zhù chē mǎ,
xíng yín lv̌ qì zī sōng xià。
sōng gēn lǎo sēng wèi kāi jìng,
yě sè yán zī zuò shēng míng。
yè àn qīu dēng fàn diàn shēn,
huā xiāng wǎn fàn zhāi chú jìng。
yī nián yōu yōu bù dào cǐ,
níng zhī cūi zhé kōng shān lǐ。
lóng pán hǔ ná zhōng yǒu shén,
bái gǔ cāng lín bàn kū sǐ。
cāng bō gǔ àn shuāng qì xī,
lù wù yóu kàn shù qiān chǐ。
shí shàng lián zhāo zǒu yún yǔ,
shān zhōng shí yuè fēi pī lì。
qiān líng bǎi guài xiāng hù hē,
guò kè jū rén jǐn lián xī。
jūn bù jiàn tài shān wǔ dà fū,
líng luò jīn kàn zài hé chù。
cāng hǎi kōng líu shǐ zhě chá,
bēi fēng mù qǐ jiāng jūn shù。
wū hū rén shēng fù gùi jìng hé yì,
sōng hū sōng hū,
wú dāng wèi ěr zhū mǎo bàng qīng bì。