当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

彭生行

(明代)何景明

岷峨山根江水坼,万里波涛混吴越。倾湖倒海不可量,仰看一线青天上。

郁蓝秀色盘三巴,间产锦石兼丹沙。王严扬马各挺出,异才岂必生中华。

彭生昂昂千里色,少年骑马来成都。飞黄騕袅未即试,已觉奇气排长途。

君不见岷山不崩江不枯,古之高才何代无。

《彭生行》拼音标注

péng shēng xíng
mín é shān gēn jiāng shǔi chè,
wàn lǐ bō tāo hùn wú yuè。
qīng hú dǎo hǎi bù kě liàng,
yǎng kàn yī xiàn qīng tiān shàng。
yù lán xìu sè pán sān bā,
jiān chǎn jǐn shí jiān dān shā。
wáng yán yáng mǎ gè tǐng chū,
yì cái qǐ bì shēng zhōng huá。
péng shēng áng áng qiān lǐ sè,
shǎo nián qí mǎ lái chéng dū。
fēi huáng yǎo niǎo wèi jí shì,
yǐ jué qí qì pái cháng tú。
jūn bù jiàn mín shān bù bēng jiāng bù kū,
gǔ zhī gāo cái hé dài wú。

何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。