当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

修竹篇

(明代)何景明

君不见真翁堂下竹贯日,干云千尺高亭亭。万木避霜色飒飒,空岩回翠涛平生。

直节本无偶,手栽琅玕种琼玖。风月何曾忘此君,松梅况自称三友。

东曹郎君翁所奇,节概更与翁名齐。神龙昔向沧波化,彩凤今从玉树栖。

高堂兹辰开寿箓,却洗金盘对春竹。霓旌昼下仙人车,云管宵停嬴女曲。

翁家旧住上林西,托根白近蓬莱池。雪崖冰柱映楼阁,雨露常沾万岁枝。

《修竹篇》拼音标注

xīu zhú piān
jūn bù jiàn zhēn wēng táng xià zhú guàn rì,
gān yún qiān chǐ gāo tíng tíng。
wàn mù bì shuāng sè sà sà,
kōng yán húi cùi tāo píng shēng。
zhí jié běn wú ǒu,
shǒu zāi láng gān zhǒng qióng jǐu。
fēng yuè hé céng wàng cǐ jūn,
sōng méi kuàng zì chēng sān yǒu。
dōng cáo láng jūn wēng suǒ qí,
jié gài gèng yǔ wēng míng qí。
shén lóng xī xiàng cāng bō huà,
cǎi fèng jīn cóng yù shù qī。
gāo táng zī chén kāi shòu lù,
què xǐ jīn pán dùi chūn zhú。
ní jīng zhòu xià xiān rén chē,
yún guǎn xiāo tíng yíng nv̌ qū。
wēng jiā jìu zhù shàng lín xī,
tuō gēn bái jìn péng lái chí。
xuě yá bīng zhù yìng lóu gé,
yǔ lù cháng zhān wàn sùi zhī。

何景明

何景明

何景明(1483~1521)字仲默,号白坡,又号大复山人,信阳浉河区人。明弘治十五年(1502)进士,授中书舍人。正德初,宦官刘瑾擅权,何景明谢病归。刘瑾诛,官复原职。官至陕西提学副使。为“前七子”之一,与李梦阳并称文坛领袖。其诗取法汉唐,一些诗作颇有现实内容。有《大复集》。