当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

花时苦雨

(元代)何景福

东君费尽春功绩,万紫千红竞容色。岂知晴光变霪雨,故为芳程入衔勒。

柳腰孱颜珠翠重,棠腮泪落胭脂湿。纷纷桃李委泥滓,翳翳云霾裹山脊。

屋茅蒸菌灶产蛙,涛声入户风掀席。繁华九十暗中老,园林陡觉秋萧瑟。

鞦韆高阁粉墙西,门锁深宫土花碧。穿钱甃径世无有,辗地香轮已何适。

云间踆乌如可赎,一掷千金讵容啬。长须沽酒出门去,陌上泥深几没屐。

倚阑对花重太息,花为春开春不惜。应知造物等儿戏,天怒花妖丧民德。

薄命佳人亦如此,伤春背立阑干泣。君不见玉环花妖祸唐室,西施花妖沼吴国。

江湖□困只忧民,不忧花死忧无麦。

《花时苦雨》拼音标注

huā shí kǔ yǔ
dōng jūn fèi jǐn chūn gōng jī,
wàn zǐ qiān hóng jìng róng sè。
qǐ zhī qíng guāng biàn yín yǔ,
gù wèi fāng chéng rù xián lè。
lǐu yāo chán yán zhū cùi zhòng,
táng sāi lèi luò yān zhī shī。
fēn fēn táo lǐ wěi ní zǐ,
yì yì yún mái guǒ shān jí。
wū máo zhēng jūn zào chǎn wā,
tāo shēng rù hù fēng xiān xí。
fán huá jǐu shí àn zhōng lǎo,
yuán lín dǒu jué qīu xiāo sè。
qīu qiān gāo gé fěn qiáng xī,
mén suǒ shēn gōng tǔ huā bì。
chuān qián zhòu jìng shì wú yǒu,
zhǎn dì xiāng lún yǐ hé shì。
yún jiān qūn wū rú kě shú,
yī zhí qiān jīn jù róng sè。
cháng xū gū jǐu chū mén qù,
mò shàng ní shēn jī méi jī。
yǐ lán dùi huā zhòng tài xī,
huā wèi chūn kāi chūn bù xī。
yìng zhī zào wù děng ér xì,
tiān nù huā yāo sāng mín dé。
bó mìng jiā rén yì rú cǐ,
shāng chūn bèi lì lán gān qì。
jūn bù jiàn yù huán huā yāo huò táng shì,
xī shī huā yāo zhǎo wú guó。
jiāng hú □ kùn zhǐ yōu mín,
bù yōu huā sǐ yōu wú mài。

何景福

何景福

元建德淳安人,字介夫,号铁牛子。学博行修。累辟不赴,惟诗酒自娱。有《铁牛翁诗集》。