当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

化城行

(元代)郝经

东郊野马如马惊,依稀隐约还成城。参差雉堞云间横,鳌头岌嶪擎长鲸。

壮哉三都与两京,殿阁楼观颃空明。丹雘峭丽欹且倾,烟气荏苒摇旆旌。

其中似有百万兵,是邪非邪寂无声。秦邪汉邪杳难名,长风忽来一扫清。

赤日如血高天青,霜净沙乾雁鹜鸣。路傍但见棘与荆,祇有惨淡万古情。

人间城郭几废兴,一抔聚散皆化城。君不见始皇万里防胡城,人土并筑顽如冰。

屈丏按剑将土蒸,坚能砺刀草不生。神愁鬼哭枯血腥,杀人盈城著死争。

只今安在与地平,平地深谷为丘陵。江南善守铁瓮城,城外有田不敢耕。

西北广莫无一城,控弦百万长横行。身为心城屋身城,一朝破坏俱化升。

伫立感化参玄冥,乾坤翻覆一化城。

《化城行》拼音标注

huà chéng xíng
dōng jiāo yě mǎ rú mǎ liáng,
yī xī yǐn yuē huán chéng chéng。
cān chà zhì dié yún jiān héng,
áo tóu jí yè qíng cháng jīng。
zhuàng zāi sān dū yǔ liǎng jīng,
diàn gé lóu guān háng kōng míng。
dān huò qiào lì yī qiě qīng,
yān qì rěn rǎn yáo pèi jīng。
qí zhōng sì yǒu bǎi wàn bīng,
shì xié fēi xié jì wú shēng。
qín xié hàn xié yǎo nán míng,
cháng fēng hū lái yī sǎo qīng。
chì rì rú xiě gāo tiān qīng,
shuāng jìng shā gān yàn mù míng。
lù bàng dàn jiàn jí yǔ jīng,
qí yǒu cǎn dàn wàn gǔ qíng。
rén jiān chéng guō jī fèi xīng,
yī póu jù sàn jiē huà chéng。
jūn bù jiàn shǐ huáng wàn lǐ fáng hú chéng,
rén tǔ bìng zhú wán rú bīng。
qū miǎn àn jiàn jiāng tǔ zhēng,
jiān néng lì dāo cǎo bù shēng。
shén chóu gǔi kū kū xiě xīng,
shā rén yíng chéng zhù sǐ zhēng。
zhǐ jīn ān zài yǔ dì píng,
píng dì shēn gǔ wèi qīu líng。
jiāng nán shàn shǒu tiě wèng chéng,
chéng wài yǒu tián bù gǎn gēng。
xī běi guǎng mò wú yī chéng,
kòng xián bǎi wàn cháng héng xíng。
shēn wèi xīn chéng wū shēn chéng,
yī zhāo pò huài jù huà shēng。
zhù lì gǎn huà cān xuán míng,
gān kūn fān fù yī huà chéng。

郝经

郝经

(1223—1275)元泽州陵川人,字伯常。郝天挺孙。金亡,徙顺天,馆于守帅张柔、贾辅家,博览群书。应世祖忽必烈召入王府,条上经国安民之道数十事。及世祖即位,为翰林侍读学士。中统元年,使宋议和,被贾似道扣留,居真州十六年方归。旋卒,谥文忠。为学务有用。及被留,撰《续后汉书》、《易春秋外传》、《太极演》等书,另有《陵川文集》。