楷木杖笏行
(元代)郝经
两楹梦断坏梁木,天出斯文生宰木。翳云拥雾二十里,虎踞龙蟠泰山足。
道德仁义为根株,礼乐枝叶光扶疏。芘荫百代吾道尊,户有弦诵家诗书。
中间杨墨常蠹食,重欲剪伐逢老释。崔嵬枯干尚生意,千古堂堂孟韩力。
年来旦旦加斧斤,干为扂楔枝为薪。知音抱去甚泣玉,观者掩面如悲麟。
大横庚庚紫蛇腹,手板沾恩照绯绿。老儒扶藉见圣人,岂并枯藤与桃竹。
斯文将坠吾道亡,不绝一线甚滥觞。岂为区区徇枯木,亦如告朔存饩羊。
孔氏家庭手植桧,楷树相望阅千世。乱来秦火几番烧,土黑灰寒共憔悴。
灵光殿基秋草深,牧童相唤穿坟林。青蛙乱聒颜氏井,饥乌落日啼白禽。
佩玉长裾新进士,回视诗书等閒事。赭袍白马飞将军,阔剑长枪不识字。
中原惨惨无神灵,白骨蔽野无苍生。只知下石谁手援,老夫有泪洪河倾。
皇极厄会数流血,谁与澄清倒溟渤?摩挲东家扣胫杖,拂拭囊中击蛇笏。
会当立圣蠲祆昏,鞭击鱼龙起春窟。
《楷木杖笏行》拼音标注
kǎi mù zhàng hù xíng
liǎng yíng mèng duàn huài liáng mù,
tiān chū sī wén shēng zǎi mù。
yì yún yǒng wù èr shí lǐ,
hǔ jù lóng pán tài shān zú。
dào dé rén yì wèi gēn zhū,
lǐ lè zhī yè guāng fú shū。
pí yìn bǎi dài wú dào zūn,
hù yǒu xián sòng jiā shī shū。
zhōng jiān yáng mò cháng dù shí,
zhòng yù jiǎn fá féng lǎo shì。
cūi wéi kū gān shàng shēng yì,
qiān gǔ táng táng mèng hán lì。
nián lái dàn dàn jiā fǔ jīn,
gān wèi diàn xiē zhī wèi xīn。
zhī yīn bào qù shén qì yù,
guān zhě yǎn miàn rú bēi lín。
dà héng gēng gēng zǐ shé fù,
shǒu bǎn zhān ēn zhào fēi lv̀。
lǎo rú fú jiè jiàn shèng rén,
qǐ bìng kū téng yǔ táo zhú。
sī wén jiāng zhùi wú dào wáng,
bù jué yī xiàn shén làn shāng。
qǐ wèi qū qū xùn kū mù,
yì rú gào shuò cún xì yáng。
kǒng shì jiā tíng shǒu zhí kuài,
kǎi shù xiāng wàng yuè qiān shì。
luàn lái qín huǒ jī fān shāo,
tǔ hēi hūi hán gòng qiáo cùi。
líng guāng diàn jī qīu cǎo shēn,
mù tóng xiāng huàn chuān fén lín。
qīng wā luàn guā yán shì jǐng,
jī wū luò rì tí bái qín。
pèi yù cháng jū xīn jìn shì,
húi shì shī shū děng xián shì。
zhě páo bái mǎ fēi jiāng jūn,
kuò jiàn cháng qiāng bù shì zì。
zhōng yuán cǎn cǎn wú shén líng,
bái gǔ bì yě wú cāng shēng。
zhǐ zhī xià shí shúi shǒu yuán,
lǎo fū yǒu lèi hóng hé qīng。
huáng jí è hùi shù líu xiě,
shúi yǔ chéng qīng dǎo míng bó ?
mó suō dōng jiā kòu jìng zhàng,
fú shì náng zhōng jí shé hù。
hùi dāng lì shèng juān xiān hūn,
biān jí yú lóng qǐ chūn kū。