当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

去三汊见太行

(元代)郝经

二年大河间,胸次汹馀浪。身与天根浮,泱漭随下上。

灵槎杳虚舟,颠倒泥底样。恍疑浑沌初,溟涬天水象。

扬鞭得西归,瞠目为一放。举首见太行,逸翠蜚万丈。

爽朗肝胆张,豁达气宇旷。真宰耸奇骨,顿觉天地壮。

兹山自佳色,何乃气彫丧。吾家在椒峣,老雾横莽苍。

松楸日樵采,山灵亦悽怆。何时鹤发翁,携我蹭叠嶂。

虽无锦绣裹,粗著文彩状。山河表里全,自古更霸王。

于今何索然,死石徒映向。在人不在山,先民语无妄。

行行重行行,落日两相忘。

《去三汊见太行》拼音标注

qù sān chà jiàn tài xíng
èr nián dà hé jiān,
xiōng cì xiōng yú làng。
shēn yǔ tiān gēn fú,
yāng mǎng súi xià shàng。
líng chá yǎo xū zhōu,
diān dǎo ní dǐ yáng。
huǎng yí hún dùn chū,
míng xìng tiān shǔi xiàng。
yáng biān dé xī gūi,
chēng mù wèi yī fàng。
jǔ shǒu jiàn tài xíng,
yì cùi fēi wàn zhàng。
shuǎng lǎng gān dǎn zhāng,
huō dá qì yǔ kuàng。
zhēn zǎi sǒng qí gǔ,
dùn jué tiān dì zhuàng。
zī shān zì jiā sè,
hé nǎi qì diāo sāng。
wú jiā zài jiāo yáo,
lǎo wù héng mǎng cāng。
sōng qīu rì qiáo cǎi,
shān líng yì qī chuàng。
hé shí hè fā wēng,
xié wǒ cèng dié zhàng。
sūi wú jǐn xìu guǒ,
cū zhù wén cǎi zhuàng。
shān hé biǎo lǐ quán,
zì gǔ gèng bà wáng。
yú jīn hé suǒ rán,
sǐ shí tú yìng xiàng。
zài rén bù zài shān,
xiān mín yǔ wú wàng。
xíng xíng zhòng xíng xíng,
luò rì liǎng xiāng wàng。

郝经

郝经

(1223—1275)元泽州陵川人,字伯常。郝天挺孙。金亡,徙顺天,馆于守帅张柔、贾辅家,博览群书。应世祖忽必烈召入王府,条上经国安民之道数十事。及世祖即位,为翰林侍读学士。中统元年,使宋议和,被贾似道扣留,居真州十六年方归。旋卒,谥文忠。为学务有用。及被留,撰《续后汉书》、《易春秋外传》、《太极演》等书,另有《陵川文集》。