当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

仪真馆中暑一百韵

(元代)郝经

五载淹江馆,三年错雨旸。热中蒸滞气,涸辙断枯肠。

黑井盐煎火,红炉铁鍊钢。帡幪加诞罔,坎窞触机张。

直壮无身慊,穷坚著命当。鼻烟从燎炬,沟汗尽翻浆。

噎塞难通七,摧颓懒揭裳。沾濡粘敝屣,毒螫上空床。

甑拥轮囷肉,瓶熬觱沸汤。噞喁气尤偃,叫吼怒如狂。

晓瘴煤生柱,晴霾土抹墙。片云遮日薄,疏雨洒晴忙。

荧惑凝青血,长庚迸赤芒。槁天高破碎,乾月死昏黄。

翕熇浑无露,萎焦似有霜。燕呀栖不垒,鸢跕堕难翔。

雷殷轰蚊塔,沙生闇

《仪真馆中暑一百韵》拼音标注

yí zhēn guǎn zhōng shǔ yī bǎi yùn
wǔ zài yān jiāng guǎn,
sān nián cuò yǔ yáng。
rè zhōng zhēng zhì qì,
hé chè duàn kū cháng。
hēi jǐng yán jiān huǒ,
hóng lú tiě liàn gāng。
píng méng jiā dàn wǎng,
kǎn dàn hóng jī zhāng。
zhí zhuàng wú shēn qiàn,
qióng jiān zhù mìng dāng。
bí yān cóng liǎo jù,
gōu hàn jǐn fān jiāng。
yē sāi nán tōng qī,
cūi túi lǎn jiē cháng。
zhān rú nián bì xǐ,
dú shì shàng kōng chuáng。
zèng yǒng lún qūn ròu,
píng áo bì fèi tāng。
yǎn yóng qì yóu yǎn,
jiào hǒu nù rú kuáng。
xiǎo zhàng méi shēng zhù,
qíng mái tǔ mǒ qiáng。
piàn yún zhē rì bó,
shū yǔ sǎ qíng máng。
yíng huò níng qīng xiě,
cháng gēng bèng chì máng。
gǎo tiān gāo pò sùi,
gān yuè sǐ hūn huáng。
xì hè hún wú lù,
wēi jiāo sì yǒu shuāng。
yàn yā qī bù lěi,
yuān dié duò nán xiáng。
léi yīn hōng wén tǎ,
shā shēng àn

郝经

郝经

(1223—1275)元泽州陵川人,字伯常。郝天挺孙。金亡,徙顺天,馆于守帅张柔、贾辅家,博览群书。应世祖忽必烈召入王府,条上经国安民之道数十事。及世祖即位,为翰林侍读学士。中统元年,使宋议和,被贾似道扣留,居真州十六年方归。旋卒,谥文忠。为学务有用。及被留,撰《续后汉书》、《易春秋外传》、《太极演》等书,另有《陵川文集》。