平生八见女而存者五人比又得女少稷作诗见宽次韵谢之
(宋代)韩元吉
渐老思似续,抚怀良惘然。空馀岁寒心,凛凛松柏坚。
平生孔明妇,贫贱房且专。生女不生男,造物宁我偏。
娈彼五娇儿,弄瓦相随肩。人言可禦盗,无乃缪以千。
囊金不办嫁,择婿那敢全。今年又增一,比比安求旃。
觉贫与觉富,可笑还可怜。向来两童乌,泡幻随变迁。
应门固未计,畴复与我玄。我家岂无人,文章绍编笺。
经心不能释,欲语气已填。筮言晚当见,默祷资明蠲。
行年且四十,那得慰眼前。陶公谓胜无,此论吾师焉。
舒宣傥可待,弓裘犹足传。今者事方殷,烦君费诗篇。
君诗妙难敌,巨刃迎小鲜。炯炯明月珠,一一照眼圆。
吁嗟人生事,岁月如奔川。岂不舒我忧,熊罴梦丰年。
蓬门亦何祥,但见巾帨悬。会当亦添丁,荷锄赋归田。
老妻鼓掌笑,子意将谁愆。须知百男恶,未若一女贤。
矧子四壁空,盖头无尺椽。儿女分所定,底用相镵镌。
尚应具扁舟,江湖穷溯沿。为君聘络秀,椎牛事烹煎。
《平生八见女而存者五人比又得女少稷作诗见宽次韵谢之》拼音标注
píng shēng bā jiàn nv̌ ér cún zhě wǔ rén bǐ yòu dé nv̌ shǎo jì zuò shī jiàn kuān cì yùn xiè zhī
jiàn lǎo sī sì xù,
fǔ huái liáng wǎng rán。
kōng yú sùi hán xīn,
lǐn lǐn sōng bǎi jiān。
píng shēng kǒng míng fù,
pín jiàn fáng qiě zhuān。
shēng nv̌ bù shēng nán,
zào wù níng wǒ piān。
luán bǐ wǔ jiāo ér,
nòng wǎ xiāng súi jiān。
rén yán kě yù dào,
wú nǎi móu yǐ qiān。
náng jīn bù bàn jià,
zé xù nà gǎn quán。
jīn nián yòu zēng yī,
bǐ bǐ ān qíu zhān。
jué pín yǔ jué fù,
kě xiào huán kě lián。
xiàng lái liǎng tóng wū,
pào huàn súi biàn qiān。
yìng mén gù wèi jì,
chóu fù yǔ wǒ xuán。
wǒ jiā qǐ wú rén,
wén zhāng shào biān jiān。
jīng xīn bù néng shì,
yù yǔ qì yǐ tián。
shì yán wǎn dāng jiàn,
mò dǎo zī míng juān。
xíng nián qiě sì shí,
nà dé wèi yǎn qián。
táo gōng wèi shèng wú,
cǐ lùn wú shī yān。
shū xuān tǎng kě dài,
gōng qíu yóu zú chuán。
jīn zhě shì fāng yīn,
fán jūn fèi shī piān。
jūn shī miào nán dí,
jù rèn yíng xiǎo xiān。
jiǒng jiǒng míng yuè zhū,
yī yī zhào yǎn yuán。
xū jiē rén shēng shì,
sùi yuè rú bēn chuān。
qǐ bù shū wǒ yōu,
xióng pí mèng fēng nián。
péng mén yì hé xiáng,
dàn jiàn jīn shùi xuán。
hùi dāng yì tiān dīng,
hé chú fù gūi tián。
lǎo qī gǔ zhǎng xiào,
zǐ yì jiāng shúi qiān。
xū zhī bǎi nán è,
wèi ruò yī nv̌ xián。
shěn zǐ sì bì kōng,
gài tóu wú chǐ chuán。
ér nv̌ fēn suǒ dìng,
dǐ yòng xiāng chán juān。
shàng yìng jù biǎn zhōu,
jiāng hú qióng sù yán。
wèi jūn pìn luò xìu,
zhūi níu shì pēng jiān。