当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

思佳客(春感)

(宋代)陈亮

花拂阑干柳拂空,花枝绰约柳蓬松。蝶翻淡碧低边影,莺啭浓蓬杪处风。
深院落,小帘栊,寻芳犹忆旧相逢。桥边携手归来路,踏皱残花几片红。

《思佳客(春感)》拼音标注

sī jiā kè ( chūn gǎn )
huā fú lán gān lǐu fú kōng,
huā zhī chuò yuē lǐu péng sōng。
dié fān dàn bì dī biān yǐng,
yīng zhuàn nóng péng miǎo chù fēng。
shēn yuàn luò,
xiǎo lián lóng,
xún fāng yóu yì jìu xiāng féng。
qiáo biān xié shǒu gūi lái lù,
tà zhòu cán huā jī piàn hóng。

陈亮

陈亮

陈亮(1143—1194)原名汝能,后改名陈亮,字同甫,号龙川,婺州永康(今属浙江)人。婺州以解头荐,因上《中兴五论》,奏入不报。孝宗淳熙五年,诣阙上书论国事。后曾两次被诬入狱。绍熙四年光宗策进士第一,状元。授签书建康府判官公事,未行而卒,谥号文毅。所作政论气势纵横,词作豪放,有《龙川文集》《龙川词》,宋史有传。