当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

题董一之花木杪

(宋代)方岳

君不见王子猷,剡溪夜雪之孤舟。
此翁百好不入眼,而雅孤竹深相投。
君不见陶渊明,徽弦不具之古琴。
东篱把菊偶然耳,人或作图传至今。
吾何曾识董一之,於此略已心相知。
事治好春绕庵屋,岂有俗子能尔为。
江风山月无尽藏,时一吐出胸中奇。
孤茶作经花作谱,铨次蘅若兰荪蓠。
秦碑晋帖了真赝,砚石错落书参差。
迩来抄注到侪友,唾视钱癖何人斯。
长卿但有四立壁,无一持赠长嗟咨。
烦为传声语花草,倘可千里同襟期。
吾闻奇章公石李成画,在庐九老湘九疑。
烟云渺绵不可状,世乏佳士当归谁。
君其持以问太空,所不孤者如此诗。

《题董一之花木杪》拼音标注

tí dǒng yī zhī huā mù miǎo
jūn bù jiàn wáng zǐ yóu,
yǎn xī yè xuě zhī gū zhōu。
cǐ wēng bǎi hǎo bù rù yǎn,
ér yǎ gū zhú shēn xiāng tóu。
jūn bù jiàn táo yuān míng,
hūi xián bù jù zhī gǔ qín。
dōng lí bǎ jú ǒu rán ěr,
rén huò zuò tú chuán zhì jīn。
wú hé céng shì dǒng yī zhī,
yú cǐ lvè yǐ xīn xiāng zhī。
shì zhì hǎo chūn rào ān wū,
qǐ yǒu sú zǐ néng ěr wèi。
jiāng fēng shān yuè wú jǐn cáng,
shí yī tǔ chū xiōng zhōng qí。
gū chá zuò jīng huā zuò pǔ,
quán cì héng ruò lán sūn lí。
qín bēi jìn tiē le zhēn yàn,
yàn shí cuò luò shū cān chà。
ěr lái chāo zhù dào chái yǒu,
tuò shì qián pǐ hé rén sī。
cháng qīng dàn yǒu sì lì bì,
wú yī chí zèng cháng jiē zī。
fán wèi chuán shēng yǔ huā cǎo,
tǎng kě qiān lǐ tóng jīn qī。
wú wén qí zhāng gōng shí lǐ chéng huà,
zài lú jǐu lǎo xiāng jǐu yí。
yān yún miǎo mián bù kě zhuàng,
shì fá jiā shì dāng gūi shúi。
jūn qí chí yǐ wèn tài kōng,
suǒ bù gū zhě rú cǐ shī 。

方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。