当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

戏呈君用

(宋代)方岳

秋崖初无负郭二顷田,向来耕舍寒炊烟。
负薪行歌遭妇骂,往往倒崖底之枯松,
煮崖边之飞泉。龟肠怒吼卖牛具,
龙骨倒挂行蜗涎。乃以农自目,
其然岂其然。胥山之穷固亦无一钱,
较之於我犹差贤。白头把笔耕六籍,
芸人芸已皆逢年。可曾腰斧响空谷,
但闻种之以弘农陶,耨之以绛人玄。
先生之号则不可,北山久欲移文镌。
吾尝观诸朝,左右分两铨。
若使后夔降典夷作乐,各违所长非所便。
我今手招白云与渠语,两易其任盟当坚。
君农我樵万山绿,依旧司存雨露边。
亦不必承明之庐九入,亦不必岁中之官九迁。
共披烟蓑拜新号,疏驳不到松风前。
烂柯扣角醉眠熟,佳话留与山中传。

《戏呈君用》拼音标注

xì chéng jūn yòng
qīu yá chū wú fù guō èr qǐng tián,
xiàng lái gēng shè hán chūi yān。
fù xīn xíng gē zāo fù mà,
wǎng wǎng dǎo yá dǐ zhī kū sōng,
zhǔ yá biān zhī fēi quán。
gūi cháng nù hǒu mài níu jù,
lóng gǔ dǎo guà xíng guā xián。
nǎi yǐ nóng zì mù,
qí rán qǐ qí rán。
xū shān zhī qióng gù yì wú yī qián,
jiào zhī yú wǒ yóu chà xián。
bái tóu bǎ bǐ gēng lìu jí,
yún rén yún yǐ jiē féng nián。
kě céng yāo fǔ xiǎng kōng gǔ,
dàn wén zhǒng zhī yǐ hóng nóng táo,
nòu zhī yǐ jiàng rén xuán。
xiān shēng zhī hào zé bù kě,
běi shān jǐu yù yí wén juān。
wú cháng guān zhū zhāo,
zuǒ yòu fēn liǎng quán。
ruò shǐ hòu kúi jiàng diǎn yí zuò lè,
gè wéi suǒ cháng fēi suǒ biàn。
wǒ jīn shǒu zhāo bái yún yǔ qú yǔ,
liǎng yì qí rèn méng dāng jiān。
jūn nóng wǒ qiáo wàn shān lv̀,
yī jìu sī cún yǔ lù biān。
yì bù bì chéng míng zhī lú jǐu rù,
yì bù bì sùi zhōng zhī guān jǐu qiān。
gòng pī yān suō bài xīn hào,
shū bó bù dào sōng fēng qián。
làn kē kòu jiǎo zùi mián shú,
jiā huà líu yǔ shān zhōng chuán 。

方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。