当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

月中观梅

(宋代)方岳

江南地暖得春早,老眼观梅堂草草。
今冬最暖春最迟,忽忆诚斋南海藁。
解道晴暄殊欠寒,城中未有梅花看。
却入山深最寒处,雪照冰溪才一树。
乃知山中人,不受人閒尘。
宁使风饕雪虐寒到骨,转寒转有寒精神。
荒崖之底,野水之滨。
太虚为室天为邻,只有明月情相亲。
一团不冰今夜月,一片不飞今岁雪。
雪意自怕老夫寒,月意宁知老夫拙。
呼上山来强索诗,一花两花春未知。
南枝尽迟迟尽奇,槎牙不要东风吹。
酣晴酿日付桃李,定自不肯君同时。
举杯吞月和花嚼,月自寄胸花不觉。
少焉花亦到胸中,各自去寻诗约莫。

《月中观梅》拼音标注

yuè zhōng guān méi
jiāng nán dì nuǎn dé chūn zǎo,
lǎo yǎn guān méi táng cǎo cǎo。
jīn dōng zùi nuǎn chūn zùi chí,
hū yì chéng zhāi nán hǎi gǎo。
jiě dào qíng xuān shū qiàn hán,
chéng zhōng wèi yǒu méi huā kàn。
què rù shān shēn zùi hán chù,
xuě zhào bīng xī cái yī shù。
nǎi zhī shān zhōng rén,
bù shòu rén xián chén。
níng shǐ fēng tāo xuě nvè hán dào gǔ,
zhuǎn hán zhuǎn yǒu hán jīng shén。
huāng yá zhī dǐ,
yě shǔi zhī bīn。
tài xū wèi shì tiān wèi lín,
zhǐ yǒu míng yuè qíng xiāng qīn。
yī tuán bù bīng jīn yè yuè,
yī piàn bù fēi jīn sùi xuě。
xuě yì zì pà lǎo fū hán,
yuè yì níng zhī lǎo fū zhuó。
hū shàng shān lái qiáng suǒ shī,
yī huā liǎng huā chūn wèi zhī。
nán zhī jǐn chí chí jǐn qí,
chá yá bù yào dōng fēng chūi。
hān qíng niàng rì fù táo lǐ,
dìng zì bù kěn jūn tóng shí。
jǔ bēi tūn yuè hé huā jiáo,
yuè zì jì xiōng huā bù jué。
shǎo yān huā yì dào xiōng zhōng,
gè zì qù xún shī yuē mò 。

方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。