当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

泰娘歌

(唐代)刘禹锡

泰娘家本阊门西,门前绿水环金堤。有时妆成好天气,
走上皋桥折花戏。风流太守韦尚书,路傍忽见停隼旟。
斗量明珠鸟传意,绀幰迎入专城居。长鬟如云衣似雾,
锦茵罗荐承轻步。舞学惊鸿水榭春,歌传上客兰堂暮。
从郎西入帝城中,贵游簪组香帘栊。低鬟缓视抱明月,
纤指破拨生胡风。繁华一旦有消歇,题剑无光履声绝。
洛阳旧宅生草莱,杜陵萧萧松柏哀。妆奁虫网厚如茧,
博山炉侧倾寒灰。蕲州刺史张公子,白马新到铜驼里。
自言买笑掷黄金,月堕云中从此始。安知鵩鸟座隅飞,
寂寞旅魂招不归。秦嘉镜有前时结,韩寿香销故箧衣。
山城少人江水碧,断雁哀猿风雨夕。朱弦已绝为知音,
云鬓未秋私自惜。举目风烟非旧时,梦寻归路多参差。
如何将此千行泪,更洒湘江斑竹枝。

《泰娘歌》拼音标注

tài niáng gē
tài niáng jiā běn chāng mén xī,
mén qián lv̀ shǔi huán jīn dī。
yǒu shí zhuāng chéng hǎo tiān qì,
zǒu shàng gāo qiáo zhé huā xì。
fēng líu tài shǒu wéi shàng shū,
lù bàng hū jiàn tíng zhǔn yú。
dǒu liàng míng zhū niǎo chuán yì,
gàn xiǎn yíng rù zhuān chéng jū。
cháng huán rú yún yī sì wù,
jǐn yīn luō jiàn chéng qīng bù。
wǔ xué liáng hóng shǔi xiè chūn,
gē chuán shàng kè lán táng mù。
cóng láng xī rù dì chéng zhōng,
gùi yóu zān zǔ xiāng lián lóng。
dī huán huǎn shì bào míng yuè,
xiān zhǐ pò bō shēng hú fēng。
fán huá yī dàn yǒu xiāo xiē,
tí jiàn wú guāng lv̌ shēng jué。
luò yáng jìu zhái shēng cǎo lái,
dù líng xiāo xiāo sōng bǎi āi。
zhuāng lián chóng wǎng hòu rú chóng,
bó shān lú cè qīng hán hūi。
qí zhōu cì shǐ zhāng gōng zǐ,
bái mǎ xīn dào tóng tuó lǐ。
zì yán mǎi xiào zhí huáng jīn,
yuè duò yún zhōng cóng cǐ shǐ。
ān zhī fú niǎo zuò yú fēi,
jì mò lv̌ hún zhāo bù gūi。
qín jiā jìng yǒu qián shí jié,
hán shòu xiāng xiāo gù qiè yī。
shān chéng shǎo rén jiāng shǔi bì,
duàn yàn āi yuán fēng yǔ xī。
zhū xián yǐ jué wèi zhī yīn,
yún bìn wèi qīu sī zì xī。
jǔ mù fēng yān fēi jìu shí,
mèng xún gūi lù duō cān chà。
rú hé jiāng cǐ qiān xíng lèi,
gèng sǎ xiāng jiāng bān zhú zhī。

刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。