杭州燕思阁分题四首 其一 七言得偃松院
(宋代)沈遘
古寺半空人迹稀,老松自偃何年有。擢干欲耸不及寻,蟠枝却覆遂盈亩。
群凤晒日相婆娑,病蛟眠沙独蚴蟉。五月南风翠幄凉,三冬朔雪穹庐厚。
本知托植须冈陵,岂应诎身此培塿。往来不用为叹嗟,题诗调笑儿女口。
《杭州燕思阁分题四首 其一 七言得偃松院》拼音标注
háng zhōu yàn sī gé fēn tí sì shǒu qí yī qī yán dé yǎn sōng yuàn
gǔ sì bàn kōng rén jī xī,
lǎo sōng zì yǎn hé nián yǒu。
zhuó gān yù sǒng bù jí xún,
pán zhī què fù sùi yíng mǔ。
qún fèng shài rì xiāng pó suō,
bìng jiāo mián shā dú yǒu líu。
wǔ yuè nán fēng cùi wò liáng,
sān dōng shuò xuě qióng lú hòu。
běn zhī tuō zhí xū gāng líng,
qǐ yìng qù shēn cǐ péi lǒu。
wǎng lái bù yòng wèi tàn jiē,
tí shī diào xiào ér nv̌ kǒu。